Photo: Bay theo gió - By Dzung Tran
LỮ
KHÁCH TRẦN GIAN
Về
đi lữ khách trần gian
Cỏ
cây đẫm lệ trong ngàn đớn đau
Chốn
này ở trọ chưa lâu
Buổi
tà huy chợt ngộ câu vô thường
Dấu
thời gian chốn dặm đường
Buồn
vui bỏ lại, đoạn trường đã qua
Dường
như thể phách trăng tà
Ẩn
vào giữa cõi ta bà hư vô
Bỏ
trăm năm lại dưới mồ
Bỏ
đi ngày tháng sóng xô phận người
Cuối
đời còn lại nét cười
Hiền
như Bụt giữa đất trời quẩn quanh
Men
đời mộng thuở mây xanh
Tay
run - nhựa sống thiên thanh mất rồi
Dáng
nghiêm và một chỗ ngồi
Thầy
trên bục giảng như hồi xưa đâu
Người
nay tóc đã ngả màu
Bụi
trần trút gánh qua cầu nhân gian
Ngủ
yên dưới cội lá vàng
Trong
hồn tuyết phủ trắng hàng cây cao
Gói
chi vụn vỡ niềm đau
Thả
theo bến ngộ nghìn câu an bình
Như
Thương
(Tiễn
Thầy 3 tháng 4, 2017)
|