Monday, November 25, 2019

SÓNG VỖ VỀ AI…


Photo by Sheila



SÓNG VỖ VỀ AI…

Sóng ơi, sóng vỗ về ai
Hay đi biền biệt, dặm dài trùng khơi
Em buồn gọi vói "Biển ơi...
Rằng lang thang một chút thôi...vơi buồn"
Trong tay, nắm cát rồi buông
Buông đời ái ố để vuông tròn đời
Xin như sóng biển người ơi
Ra đi. Về lại chốn nơi khởi nguồn
Về theo gió biển gọi hồn
Về thăm tảng đá đã chôn tuyệt tình
Hải âu ngơ ngác lặng nhìn
Rong chơi với biển, quên nghìn đắng cay
Tình không giọt rượu vẫn say
Chút thơm hạnh ngộ, sẽ lay lắt đời
Ngồi trên đá tảng giữa trời
Hát vang sóng vỗ à ơi...Đa tình!

Như Thương


.

Thursday, November 21, 2019

BÃO LỬA HONGKONG


Image's Link:


BÃO LỬA HONGKONG


Thuyền nhân Việt mang ơn người cứu mạng
Trên biển Đông trốn chạy và khấn Trời
Tháng năm xưa … đất HongKong dung tạm
Tìm Tự do nơi xứ lạ quê người

Sân trường em nay bỗng thành trận tuyến
Lựu đạn cay và bạo lực: Sặc mùi
Vũ khí em? Là bước chân vững tiến
"Một quốc gia, hai chế độ": Không lùi!

Trong bão lửa là niềm tin ngời sáng
Thế hệ em tranh đấu cho Tự do
Cho Dân chủ, thế hệ sau xán lạn
Sinh viên thề: Lời quyết tử vang vang!

Hongkongers và sinh viên rất trẻ
Màu cờ em có màu máu, màu hoa
Ta thán phục Khí, Dân sinh muôn vẻ
"Be Water" dẫu máu đổ đêm qua...

Ngày "Quang phục Hongkong" rồi sẽ đến
Thế hệ em là ngọn đuốc soi đường
S.O.S sẽ không xa bờ bến
Bến Tự Do - rồi qua hết đoạn trường …

Như Thương 

Monday, November 11, 2019

- KHI NGƯỜI LÍNH RA TRẬN...



Original Oil Painting: “We fought together. We stand together
Bức tranh sơn dầu: "We fought together. We stand together" của họa sĩ Chánh Hòa 
đã được Cộng đồng North và South Carolina thân tặng "Welcome Home Veterans".
(Tên của bức họa và chi tiết được cung cấp bởi anh Hoàng Tịnh - Charlotte)


Tôi đang ở bên cạnh những người lính đã gác súng sau thời chiến: Những người lính Hoa Kỳ đã tham gia trận chiến tại Việt Nam và họ đang là VETs của Welcome Home Veterans ở Charlotte, North Carolina. Cảm nhận đầu tiên của tôi là họ rất thân thiện và cởi mở khi tôi mới bước vào Living Military Museum (Richard’s Coffee Shop). 

“Welcome Home Veterans Living Home Military Museum at Richard's Coffee Shop is a living military museum dedicated to honoring America's veterans, active duty personnel and emergency services personnel. The veterans who visit the shop play a part in the living history through their stories and help find, procure, and institute the artifacts and memorabilia displayed in the museum.  Come join us for coffee, share, reflect, get inspired and become part of our ever-growing family. Everyone that comes into the coffee shop learns the history of a man named Richard Warren, who started the shop in 1995. With his background, Richard made a point of extending the traditional veterans greeting of "Welcome Home" to every veteran who came in the shop. Volunteers and a nonprofit Board of Directors are continuing his legacy by providing a place for all to gather as well as assisting veterans and their families in many ways…”.
“…What started out… as a little shop named Pat’s Gourmet Coffee Shop, named in honor of his wife, became much more. It became not only a Coffee Shop but a “Living” Military Museum, named in honor of the man who spent the last 14 years of his life honoring and supporting America’s Veterans.  It was owned and operated by Richard Warren, a U.S. Army, Vietnam combat pilot who flew a Huey attack helicopter, or “gunship”, with the callsign “Mustang 53”. .. Sadly, in May of 2009, Richard died of complications from exposure to Agent Orange. He had spent many years of his life providing assistance and support to veterans. But, just months before he passed away he started forming a non-profit organization and he wanted it to be named “Welcome Home Veterans”.

Điều bất ngờ và làm tôi sửng sốt là bức tranh trong phòng Gallery với hai màu cờ Việt- Mỹ  và những người lính chạy bên nhau bồng một người lính bị thương. Hàng chữ "TOGETHER WE FOUGHT. TOGETHER WE STAND!" được viết bên góc phải của bức tranh kèm theo những chữ ký rải rác khắp bức tranh!

Oil Painting in Museum of War at Welcome Home Veterans
Photo by Như Thương 
Hình của bức họa được trưng bày trong Welcome Home Veterans với chữ ký 
(sau khi bức tranh được đưa đi nhiều tiểu bang tại Mỹ)



Với sự hiểu biết hạn hẹp của tôi thì dòng chữ "TOGETHER WE STAND" được phát xuất từ "The first attributed use in modern times is to Founding Father John Dickinson in his pre-Revolutionary War song “The Liberty Song”, first published in the Boston Gazette in July 1768. In the song, Dickinson wrote: “Then join hand in hand, brave Americans all! By uniting we stand, by dividing we fall!” (Source: https://www.welcomevets.com/gallery)

Đồng thời, dòng chữ "Together we stand" cũng liên quan đến bức ảnh nổi tiếng "Raising the Flag on Iwo Jima" của nhiếp ảnh gia Joe Rosenthal miêu tả cảnh Thủy quân Lục chiến Hoa Kỳ cắm cờ chiến thắng trên đỉnh Suribachi vào ngày 23/2/1945 trong trận Iwo Jima đã diễn ra từ ngày 19/2 đến 26/3/1945 trên mặt trận Thái Bình Dương trong Đệ II Thế chiến giữa Hoa Kỳ và Nhật tại đảo Iwo Jima. Tấm hình “Raising the Flag on Iwo Jima" đã đi vào Quân sử Hoa Kỳ và nó được làm thành ĐÀI TƯỞNG NIỆM THỦY QUÂN LỤC CHIẾN ở Washington DC.

Trong ý niệm sâu xa và mãnh liệt, khi những người lính đồng minh Hoa Kỳ chiến đấu bên cạnh những người lính Việt Nam Cộng Hòa, các Anh đã cùng đứng dưới lá cờ được ẩn danh là TỰ DO và trong tim các Anh là lá cờ Tổ quốc - cũng giống như người lính VNCH với lá cờ vàng thiêng ba sọc đỏ. Khi các Anh cùng chung một chiến tuyến, cùng chung một chiến hào, thì các Anh đã là đồng đội với những người lính VNCH: Sống chết có nhau hay dìu nhau khi đồng đội bị thương trên trận mạc!!! 
"Together we fought. Together we stand!"

Các Anh cũng lìa xa gia đình trong nỗi nhớ nhung như những người lính của đất nước tôi.
Vợ con các Anh cũng dõi mắt phương xa và cầu nguyện sự trở về bình an cho người thân như những người chinh phụ của quê hương tôi.
Và nếu không may các Anh tử trận nơi chiến trường, thì giọt nước mắt và vành khăn tang của vợ con các Anh cũng là nỗi đau đớn tột cùng như những người vợ lính trở thành quả phụ ở Việt Nam!
Nỗi buồn và tang tóc trong chiến tranh là điều không ai muốn, nhưng nó đã đến và tận cùng nỗi đau ấy là vết thương hằn sâu theo thời gian.

Tôi biết mình sẽ trở lại chốn này để nhìn lại tất cả những kỷ vật trong đời sống quân ngũ của người lính Hoa Kỳ trong bảo tàng viện nhỏ nhắn nhưng đầy ý nghĩa này, để được tác giả của tác phẩm “Saddle Up” - John Hedley, Lt. Col.(Ret.) and Executive Director of Welcome Home Veterans giải thích tường tận từng hiện vật được trưng bày nơi đây. Các Anh đã từng chiến đấu để bảo vệ Tự do cho quê hương Việt Nam yêu dấu của tôi và đã có 58.282 người lính Mỹ nằm xuống trên mảnh đất rất xa quê nhà.

Khi người lính ra mặt trận, vợ và các con của họ đã cùng đồng hành với người chồng, người cha ra mặt trận ...chứ không chỉ riêng người lính ấy, vì mấy ai biết được sinh mệnh của người lính giữa lằn tên mũi đạn sẽ ra sao ở chiến trường?

Cũng như đồng đội của những chiến binh Hoa Kỳ vẫn luôn tưởng nhớ...Đã từng có một Cựu chiến binh Mỹ, ông Mike Bowen, chạy bộ trong hơn 31 năm qua để tưởng nhớ số lính Hoa Kỳ tử trận ở Việt Nam. “…Ông Mike Bowen, năm nay 65 tuổi và bản thân cũng là một cựu binh, sẽ chạy dặm thứ 58.282 và cũng là dặm cuối cùng vào thứ sáu này ở Washington, D.C, nơi có bức tường ghi tên hơn 58.000 lính Mỹ tử trận. Ông Bowen đã quyết định chạy một dặm cho mỗi binh sĩ nằm xuống trong cuộc chiến Việt Nam từ năm 1982, năm Đài Tưởng niệm Cựu binh Việt Nam được khánh thành ở Washington ...” 
(Source:https://www.bbc.com/vietnamese/vietnam/2013/09/130918_cuu_binh_my_chay_tuong_nho_binh_linh_tu_tran)

Tiếng đàn hát của các Cựu chiến binh Hoa Kỳ vang lên rộn ràng trong Richard's Coffee Shop - Welcome Home Veterans... họ đã sống qua chiến tranh và thay tiếng súng bằng tiếng đàn thật tuyệt vời!

Tận thắm sâu đáy lòng, tôi xin kính cẩn nghiêng mình trước Anh Linh tất cả những người lính đồng minh Hoa Kỳ đã hy sinh cho Tổ quốc Việt Nam chúng tôi, để chiến đấu cho Tự do, ngăn chặn bước chân cuồng vọng của chủ thuyết Cộng sản phi nhân tính.  
Tôi cũng xin cúi đầu chia sẻ nỗi đau, mất mát của những gia đình tử sĩ khi mất đi người thân yêu của mình.
Và cũng cầu xin cuộc sống của những người lính đồng minh Hoa Kỳ còn đang chịu nhiều đau đớn bởi những vết thương do chiến tranh gây ra, sẽ sống cuộc đời còn lại thật bình yên.

Xin được thắp lên ngọn nến Tưởng niệm và lòng Tri Ân sâu xa của tôi gởi đến những người lính đồng minh Hoa Kỳ vì lý tưởng Tự Do, người lính Việt Nam Cộng Hòa vì Tổ quốc đã hy sinh mạng sống của mình.

God Bless all of you and your families.


Như Thương

(Viết ngày Veterans Day 11.11.2019)

.