Monday, August 21, 2017

KHÔNG THỂ...





KHÔNG THỂ...

Sớm mai rồi lại nắng chiều
Chúng mình không thể không yêu nhau mà...
Đợi nhau từ một sát na
Bóng trăng nhả sóng âm ba với tình
Từ màu mắt nguyệt lung linh
Ẩn trong vũ trụ vạn nghìn ánh sao
Nghe đêm quyện những ngọt ngào
Anh như một thuở cõi nào tình si
Đợi tình cúi xuống bờ mi
Em cười nửa nụ, ôm ghì chao nghiêng
Đời em còn nửa đường viền
Nửa kia đã lỡ mạn thuyền lênh đênh
Thôi lòng khép lại nhớ quên
Ngắm tình như thể miếu đền linh thiêng
Anh tìm em giữa đời riêng
Để yêu em với ngả nghiêng bụi trần...

Như Thương

Đoản thi TÌNH



Đoản thi TÌNH

Ngắm em thổi ngọn lửa rơm
Lạ chưa ... chúm chím môi thơm hương tình
Môi em nửa nụ hoa xinh
Nửa khuôn trăng ngọc lung linh ngoài thềm
Nửa em vẽ nét êm đềm
Nửa viền son đỏ... ta kềm lòng ta
Em từ ngọc cổ bước ra
Môi ươm mật ngọt nở hoa trêu người
Ta lên núi hỏi mặt trời
Hỏi trăng, trăng đã dạm lời em chưa
Rằng em nhỏ nhẹ dạ thưa
Sương mai, nguyệt bạch chưa vừa lòng hoa
Môi hồng đợi giọt mưa sa
Mớm chung rượu đỏ, say ngà ngà say

Như Thương