Wednesday, July 31, 2013

Tuesday, July 30, 2013

 
 
ÁO ĐỎ
 
Bên đường áo đỏ đợi ai
Đợi con nắng ấm đã hoài tương tư
Cuộc tình thôi đã hình như
Bay theo vạt tóc tiểu thư lụa hồng
Biết tim có nhắn gì không
Dẫu là một chút ngóng trông mây vời
Hay tình xa tít trùng khơi
Trôi ra biển rộng ngàn đời biệt tăm
Xưa em hương sắc trăng rằm
Phải chi ta đã nói thầm... yêu em
Lỡ rồi ngày tháng bồi thêm
Câu thương câu nhớ ấm êm vẫn tròn?
Làm sao nhụy thắm sẽ còn
Nắng mưa nhan sắc, em mòn đợi mong
Thôi em đứng đó ửng hồng
Tưởng như một thuở ai trồng cây si
Thuở kiêu sa của bờ mi
Cong vòng nét nguyệt, ta ghì hôn em ...


 


Monday, July 29, 2013

 
 
 
BƯỚC RA LỤC BÁT


Áo em xô lệch đường trần
Tại anh hay chỉ tại vần câu thơ
Hay vì trăng đã ngẩn ngơ
Bỏ quên bóng nguyệt cuối bờ ngây ngô
Vì đêm vọng tiếng sông hồ
Theo chân bước kẻ giang hồ lãng du
Vì ngày gió lộng vàng thu
Em nằm cỏ biếc nắng ngu ngơ nhìn
Tại mưa ướt vạt áo tình
Nên mưa thơm ngát trăm nghìn hương em
Tại bầy chim nhỏ bên thềm
Ríu ra ríu rít êm đềm hát ca
Vì chồi len lén nụ hoa
Vàng ươm cánh mỏng bướm xa theo về
Vì cơn lá rụng bốn bề
Em gom ủ lại lời thề biếc xanh
Mặt trời xoay hết vòng quanh
Đất trời để lại một cành hư vô
Em từ áo lụa lệch xô
Bước ra lục bát, bước vô cõi tình



 
 
 

Friday, July 26, 2013


Cảm ơn Như Thương đã cho đọc tâm sự "Dãi Dầu Thương Em", một tuyệt tác!
                                     
Ngắt bông bí nụ hoa vàng
Phấn hoa em để lỡ làng duyên mơ
Biệt tăm xa xứ đâu ngờ
Khúc sông, đò ngược biết chờ ai đây
Rẽ dòng bến đợi lắt lay
Câu ru buông lửng mới hay nhớ người
                               
Ôi ....." buông lửng câu ru để rồi mới hay mình đang nhớ ....NGƯỜI! "

Xin cho TP cùng chia sẻ một khổ thơ ngăn ngắn đây nhé :
 
Người ơi vạn dặm xa xôi
Sao trong tâm tưởng khó rời dáng xưa 
Dường như ...có một chiều mưa
Vẫy tay hò hẹn mà trưa cả đời
Đến hôm nay vẫn rạng ngời
Một đôi mắt đợi không lời ....buốt đau !

Biết nói răng chừ hỉ ??

Tình thân,
Nhà thơ Thiên Phương






Bông Bí Vàng

Giàn bầu sáng đợi nắng lên
Khiến bông bí rũ buồn tênh thế nầy
Lấy chồng người chắp cánh bay
Tôi ôm kỷ niệm lòng cay với lòng
Bóng hồng rực rỡ bên song
Ngày xưa Hoàng Thị theo dòng nước trôi
Ngàn lần gọi tiếng em ơi
Tơ duyên đứt đoạn tiếng cười vỡ tan
Trời quê xứ lạ hai đàng
Xuôi dây bí rối quấn ngang giàn buồn
Tình đi nắng nhạt mưa tuôn
Ai xây hạnh phúc ai hồn thương đau


Nhà thơ Trần thanh Hựu




"Dãi dầu thương em" - Chứ không phải... "Thương em dãi dầu" , nghe... Bậu !!
Nhà thơ Tịnh Vân



Saturday, July 20, 2013


                                   


Photo: Đình Quế
 
 
Minh họa: A.C.La Nguyễn Thế Vĩnh

Friday, July 12, 2013

THƯỢNG ĐẾ QUÊN RỒI...


Tranh Đỗ Duy Tuấn


THƯỢNG ĐẾ QUÊN RỒI...

Dường như Thượng Đế quên rồi
Quên xoay nhật nguyệt nên môi em hồng
Như mùa Xuân biếc mênh mông
Chẳng còn Hạ với Thu Đông ngắm tình
Quên trời quên đất lung linh
Ta thân Thiên tử cung nghinh ngọc ngà
Em huyền diệu của đêm qua
Thoa cung tơ phím em là nguyệt say
Mãi còn nhau một vòng tay
Còn môi em đỏ, còn ngây ngất đời
Xiêm y rủ áo về trời
Hương bay ở lại em rời nghiêm cung
Nhặt trăng sao của ngại ngùng
Khoác lên thân lụa vòng cung mỹ miều
Lòng ta có phải đã xiêu
Đêm như huyền thoại chợt yêu thiên đường
Mỹ nhân em tựa giọt sương
Khóa cung tình lại tỏa hương thơm lừng




Friday, July 5, 2013

Cảm nghĩ của nhà thơ Thanh Vân sau khi đọc "Vô Thức Tình"


Như Thương ơi,

Em làm thơ hay quá. Thơ em nhẹ như mây, chị Thanh Vân chúc em luôn luôn giữ mãi cái tâm hồn thanh thoát đó để dòng thơ của em mỗi ngày mỗi đẹp như tâm hồn em mỗi ngày mỗi  bay ra khỏi những tục lụy của đời sống hàng ngày.

Người mê thơ em
Thanh Vân

VÔ THỨC TÌNH


Tranh: Nguyên Khai



Từ trong vô thức yêu tình
Ngắm dung nhan lại tưởng hình dáng em
Yêu son phấn nụ êm đềm
Mãi là hương thoảng ấm êm cõi lòng
Yêu đời vơi cạn đục trong
Yêu phù vân sẽ thong dong mất còn
Yêu trăng từ thuở thật tròn
Đến trăng tà, khuyết hao mòn một bên
Yêu tình ngoảnh lại nhớ quên
Áo phai hết cả lênh đênh nỗi buồn
Chắc rồi quên cả môi hôn
Quên câu cuống quít, vô ngôn bên người
Ừ vô thức đấy ... đầy vơi
Biết vơi, biết cạn, hoa ơi hương tàn
Một mai ai có vội vàng
Vói tay níu lại sợ hoàng hôn rơi
Em ngồi trải áo giữa trời
Chép câu lục bát tạ người em yêu
Gởi theo gió cuốn ít nhiều
Trái tim chẳng giữ lụa điều riêng em