.
42
NĂM BÀNG HOÀNG
Chuyện... xưa, bao nỗi
đoạn trường
Đất trời sụp đổ đau
thương ngút ngàn
Vẫn chưa tin những bàng
hoàng
Trong ngày mất nước vỡ
tan cơ đồ
Chưa tin triệu mảnh
khăn sô
Nước mắt vợ lính cạn
khô bao giờ
Đi tìm vú mẹ bên bờ tử
sinh
Chưa tin xác chết, thây
sình
Sông xanh nhuộm đỏ trôi
hình hài quen
Chưa tin đường vắng
không đèn
Chân theo loạn lạc, người
chen chúc người
Chưa tin rừng cũng rối
bời
Đạn bom rực lửa, em rời
phố thương
Chưa tin người chết bên
đường
Vùi thây vội vã, đất dường
như đau
Chưa tin cầu gãy nhịp cầu
Vợ tìm chồng ở hai đầu
tan hoang
Chưa tin bụi đỏ, nắng
vàng
Một ngày nhuộm thẫm máu
tràn thân em
Nghe như sông núi rũ mềm
Quê hương rưng lệ phủ
đêm tang cờ
Như
Thương
(Tháng Tư, 42 năm Quốc
hận)
.