Monday, March 23, 2015

THẺ BÀI THÁNG TƯ





THẺ BÀI THÁNG TƯ


Tháng Tư này Mày ở rừng hay biển
Tao nằm bên phiến đá giữa sườn đồi
Mắt lo âu nhìn bước chân Mày tiến
Cờ vinh quang trong ngực áo mồ hôi 

Tay cò súng chắc bây giờ tê dại
Hầm hố nào còn lại với bom rơi
Mày phơi thân giữa trời che làm mái
Đất dưới chân bằm nát vụn Mày ơi …

Còn một thước...đất quê hương rực rỡ
Như hào quang lấp lánh mặt trời hồng
Tao bỗng thấy tưởng như mình còn thở
Còn nghe kèn thúc trận tiếng xung phong

Còn nửa thước... đừng đứa nào ngã gục
Tao nằm đây phù hộ hết tụi Mày
Ráng lên em... Đại Bàng chờ em chút
Tụi em lên, Đại Bàng sẽ bắt tay...

Rồi mình nhậu, bi đông đâu còn rượu
Chẳng hề gì - ôm áo trận cười vang
Đỉnh đồi ơi, nhớ ráng chờ men tửu
Tưới đồi thơm cho lan nở bạt ngàn

Trận cuối cùng ai sống còn, ai biết
Để Tháng Tư nhìn hương khói, thẻ bài
Rồi quanh quẩn những vành khăn tang biếc
Trắng màu tang và biếc tuổi xuân phai …
 
Như Thương
30/4/2015
(Viết cho những người lính trận VNCH mang thẻ bài Tháng Tư)



 


VỀ VỚI ĐẠI NGÀN







VỀ VỚI ĐẠI NGÀN

Em ơi về lại đại ngàn
Để nghe vạn nỗi bàng hoàng rừng xưa
Tìm em dầm hạt nắng mưa
Đến mùa rụng lá vẫn chưa thấy người
Men giòng thác đổ đỉnh trời
Yêu thương từ đấy vạn lời trôi đi
Cạn-Vơi biết để mà chi...
Để thành tượng đá vô tri biệt sầu
Đại ngàn ru giấc nhiệm mầu
Thiền trăng, thiền đá, thiền câu ân tình
Lặng nghe rừng ở một mình
Mà reo với gió, mà tình với trăng
Dường như em chợt ăn năn
Xếp vuông áo mỏng, xếp khăn chung tình
Cõi trời, cõi đất lung linh
Chỉ riêng ta cõi vô minh cạn cùng

Như Thương






Cô Như Thương,

Qua thư của anh Thư, mới biết cô còn trẻ, thuộc thế hệ sau, nhưng lại cùng thời đại lịch sử khốn nạn nhất của dân tộc này.

TQ63 được chuyền tay cho nhiều người đọc, và khi hoàn lại, ai cũng có nhận xét như tôi, truyện "Khép Lại Núi Rừng" cảm động quá! Đó không phải là lời khen lấy lòng, bởi họ chẳng biết Như Thương là ai, cũng chẳng đọc nhiều bài của cô, chỉ một duy nhất.

Phải cảm ơn cô thật nhiều, bởi trước đó có nhiều nhà văn "lớn" viết về cha về mẹ, như Võ Hồng, Nhất Hạnh... nhưng ở một cách nhìn khác, dàn trải nội tâm cũng khác. Riêng "Khép Lại Núi Rừng" làm tôi sững sờ với những chi tiết "cha trong mẹ", Luôn có người con theo bên mẹ, và đoạn ngắn hai vợ chồng ở trại cải tạo, không nói nhiều, dông dài... nhưng người đọc hiểu tất cả, qua cách diễn tả ánh mắt người vợ, giọt nước mắt, và người chồng quảy giỏ thăm nuôi trên vai bước đi không quay lui: ĐÃ NÓI LÊN TẤT CẢ.
Tôi đã từng phát hiện ra một Lưu Thủy Hương, Đỗ Phước Tiến... trên mạng, và TQBT đã làm một số chuyên đề về Văn Chương Blog với 1 số nhà văn trẻ.

Chúng tôi nay như cây đèn hột vịt sắp cạn dầu nên luôn đặt niềm tin vào những bạn đi sau sẽ làm nên chuyện lớn hơn chúng tôi.
Chúc viết nhiều và hay, dồi dào sức khỏe.

Cảm ơn cô Như Thương,



Nhà văn Nguyễn Lệ Uyên







Sunday, March 15, 2015

 





Bạn thơ s@







 


Họa sĩ Lê Thúy Vinh
Xin chúc Sinh Nhật Như Thương 
bằng những bông sen


***


Chúc mừng Sinh Nhật NHƯ THƯƠNG
An vui hạnh phúc an khương yêu đời
Với câu lục bát tuyệt vời
Hồn thơ tuôn chảy nghìn lời tơ vương
Cho đời còn mãi chữ "thương"
Cho người còn mãi NHƯ THƯƠNG trong hồn....

Nhạc sĩ Nguyễn Hữu Tân  

(Nhóm Tiếng Quê)


Friday, March 13, 2015

PHỐ NÚI LÂM CHUNG


 


PHỐ NÚI LÂM CHUNG

Con thấy Chúa đứng che tầm đạn pháo
Thấy tay Người giang rộng cả màn đêm
Thấy xác người phủ lên một màu máu
Thấy thây ai nằm gục ngã bên thềm

Thềm nhà Thánh đâu bình an ngự trị
Đâu lời kinh ca tụng Chúa Chiên Lành
Hồi chuông đổ loan tin mừng đâu nhỉ?
Vợ tìm chồng,anh đâu hỡi...hỡi anh?

Đêm tối quá làm sao tìm ba mẹ
Lạc mất rồi trăm phương hướng bom rơi
Cây ngả nghiêng, đổ bóng rừng đơn lẻ
Em co mình khóc rưng rức mẹ ơi!

Nghe đất rung mà lòng con kinh hãi
Phút tối tăm hỏa ngục của Đêm-Ngày
Xin chở che, con nép mình cỏ dại
Tượng Chúa hiền sao bom đạn bủa vây

Phố bụi đỏ khóc những ngày binh biến
Muôn vì sao tắt lịm giữa trùng trùng
Chuỗi Mân Côi con dâng lời cầu nguyện
Xin đoái thương giờ phố núi lâm chung

Như Thương
(Viết để nhớ Bmt Tháng Ba)