NẾU ĐỜI KHÔNG CÓ THƠ.
(Đáp lời Như Thương “Không có thơ, Ta ở với ai…” tập thơ vừa
in 2016.)
Thơ thổi hồn vào chiếc lá khô,
Vào cánh hoa tàn rụng hôm qua,
Vào ngọn nến hắt hiu cháy dở,
Trong những tàn phai em vẫn mơ.
Thơ mang hơi thở vào bốn mùa,
Mùa qua như tuổi đời đi qua,
Trái tim còn đập còn tha thiết,
Trong những buồn vui em vẫn chờ.
Thơ nối cho đôi bờ không gian,
Ở nơi này tím màu hoàng hôn,
Ở nơi kia buổi chiều lặng lẽ,
Anh và em chung một trời thương.
Biển ơi, nếu đời không có thơ,
Biển sâu sẽ cạn từ bao giờ,
Ai sẽ thấy buồn như biển rộng?
Ai sẽ là sóng tình tràn bờ?
Sông ơi, nếu đời không có thơ,
Dòng sông sẽ ngừng chảy bơ vơ,
Ai thả vào sông dài nỗi nhớ,
Xuôi ngược về đâu những chuyến đò.
Người ơi, nếu đời không có thơ,
Tình đời cũng có lúc ơ hờ,
Ai mang thơ về trong ngõ hẹp,
Thương cảm những mảnh đời gió mưa.
Anh ơi nếu đời không có thơ,
Có lẽ nhân gian sẽ chóng gìa,
Anh và em cuộc tình sẽ cũ,
Gặp nhau như người dưng làm ngơ.
Nguyễn Thị Thanh Dương.
(October, 03, 2016)