.
.
BÔNG BẦN XA XỨ
Bông
bần rụng trắng bờ sông
Lấy
chồng xa xứ đừng mong ngày về
(Ca
dao)
Rặng bần gie bến dòng
trong
Thương con nước lớn,
nước ròng phù sa
Chiều quê bóng đổ nhạt
nhòa
Đêm khuya nở cánh tím
tà áo ai
Tiễn em xa tận xứ ngoài
Đục ngầu con nước sớm
mai thẫn thờ
Rưng rưng câu hát ầu ơ
…
Em ơi … rồi sẽ đôi bờ
bể dâu
Bọt bèo có biết sông
sâu
Xứ người xa lắm, ngoái
đầu biệt tăm
Em đi rồi sẽ ngàn năm
Quê mùa gió chướng về
thăm bồi hồi
Dập dềnh sóng nước nổi
trôi
Bông bần xa xứ khúc nôi
dãi dầu
Ven sông đom đóm đêm
thâu
Nước xuôi dòng chảy nỗi
sầu ngược tim
Cù lao bồi lắng lặng im
Mùi phèn, nước lợ biết
tìm em đâu
Như Thương