Tuesday, September 13, 2016

TA RỜI TRẦN GIAN

.


TA RỜI TRẦN GIAN


Khuya ta thức với Nàng Thơ
Đêm ra mắt sách ngẩn ngơ nguyệt vàng
Bỗng dưng ta chợt ngỡ ngàng
Ơ hay con chữ mộng tràn ái ân
Bên ta, em đóa trong ngần
Dẫu đời thăm thẳm những lần lụy vương
Tháng ngày nhặt nhạnh câu thương
Gói trong câu nhớ dặm trường đã qua
Muôn trùng rêu phủ nhạt nhòa
Ngoái nhìn trang sách tưởng là thiên di
Mai em trôi hết xuân thì
Hồng nhan cánh mỏng còn gì đóa hương
Lỡ chừng theo gió muôn phương
Hồn em lạc mất phút vương vấn tình
Bẻ đôi trời đất lặng thinh
Tìm em vạn dặm đã nghìn năm xưa
Ẩn trong chữ nghĩa sớm trưa
Hương trà, hương rượu, hương mưa nắng đời
Rủ thêm rực lửa mặt trời
Bóng trăng, đồi núi... ta rời trần gian
Đem thơ lên chốn mây ngàn
Thả rơi con chữ mênh mang giấc tình

Như Thương
(RMS.DTLD - 9.9.2016)