CHƯA VƯỚNG BỤI TRẦN
Em mà chưa vướng bụi trần
Cuộc đời đã chẳng những lần lắt lay
Bước giang hồ một lần say
Tình say sóng mắt, tóc bay cuối đường
Có gì đâu hỡi gió sương
Vướng vào chi để vấn vương bóng hình
Năm xưa cười nụ riêng mình
Phù dung nở giữa chữ tình đa đoan
Hiên đời nghe thoáng bàng hoàng
Bên sông đò trễ chuyến sang với người
Thì thôi như thể mây trời
Ngó mông lung cũng cạn đời phù vân
Dẫu xa hay đã thật gần
Cuộc chơi còn lại chỉ ngần ấy. Quên …
Cuồng ca vách núi nửa bên
Cứ đi cho đến cuối chênh vênh tình
Như Thương
.