NỤ GAI CÀNH HỒNG
Tình ơi chớ có yêu ai
Nhỡ mà tình ngã trên
gai cành hồng
Rồi thì giữa chốn mênh
mông
Trái tim thương tích:
Cuồng ngông đa tình
Hãy yêu như giọt lung
linh
Sương mai đọng lại
cung nghinh mặt trời
Hãy yêu chỉ để cho đời
Thả dòng lục bát như
lời trăm năm
Hãy yêu như lụa tơ tằm
Dệt trong kén mộng,
đêm nằm kề bên
Dẫu mai rồi sẽ nhớ
quên
Tóc em bạc hết những
lênh đênh buồn
Chỉ còn lại dáng vai
thuôn
Yêu tình độ lượng cội
nguồn phù vân
Hôn vai em vướng bụi
trần
Gai hồng đã lỡ một lần
phai hương …
Như Thương
.