.
RỪNG GÃY KHÚC
Rừng gãy khúc, ôi đau lòng tâm lõi
Sông cạn dòng ghe trôi giạt về đâu
Thuyền ra khơi biển chết niềm trơ trọi
Đất cúi đầu nghe trăm nỗi bể dâu
.
Đất nuôi rừng trải bao mùa mưa nắng
Lá biếc xanh ôm dáng núi trông chồng
Để nghìn năm dẫu người đi xa vắng
Chữ thủy chung đêm thiếu phụ cô phòng
.
Sông mênh mông khua chèo phương Nam
Tiến
Dấu tiền nhân buổi lập nghiệp sơn hà
Bạch Đằng xưa sóng dậy vang quốc biến
Đuổi giặc thù lòng trăm họ hoan ca
.
Ai tựa cửa ngóng chồng...Xây mộ gió
Đêm trùng dương khóc biển mặn nghẹn
ngào
Ai khấn vái trước nấm mồ xanh cỏ
Bia mộ đây mà hồn xác nơi nao
.
Đêm rừng lặng, Đặng Dung mài kiếm hận
Vằng vặc trăng soi bóng một tấc lòng
Đâu binh mã, đâu người xưa chiến trận
Quê hương mình vần vũ mảnh non sông
Như Thương
.