.
HỒN
ĐẤT BANMÊ
Ngày
hồn đất ủ cà phê thơm ngát
Cồng
chiêng vang hương dậy góc núi tình
Nhánh
lan rừng ai thả xuôi dòng thác
Em
đâu rồi...hạt ngọc của bình minh
.
Gùi
trên lưng địu cái tình cái nhớ
Địu
quả rừng trái ngọt như môi em
Địu
lan tím, măng non hồn bỡ ngỡ
Địu
thác reo, suối róc rách êm đềm
.
Sao
gùi em rời lưng con gái Thượng
Cà
phê buồn rơi vãi góc vườn hoang
Ta
tìm em bước chân về gắng gượng
Đồi
và em chết uất nghẹn, bàng hoàng
.
Ngày
bom nổ em chân trần cuống quít
Rừng
xót xa em phơi xác nắng mưa
Đất
chuyển rung tưởng chừng xoay chiều nghịch
Tháng
Ba này ta lại giỗ em xưa....
Như
Thương
.