TRÔI
VỚI LỤC BÌNH
Quê hương em có nắng vàng
Chỉ là ngần ấy cũng tràn
nỗi vui
Một ngày nỗi nhớ ngậm
ngùi
Lời ru pha lẫn đất mùi Xuân
sang
Đầu năm nở nhánh mai vàng
Ghe thuyền quê mẹ rộn ràng
ngược xuôi
Con sông bên lở bên bồi
Chở mai về phố em ngồi
bán hoa
Xuân thì rực rỡ … Nhạt
nhòa
Lui ghe về lại quê nhà…Buồn
hiu
Thôi đành tạ lỗi bóng chiều
Nhành mai ế ẩm, liêu xiêu
phận mình
Thả buồn trôi với lục
bình
Mai vàng, tím biếc dặm
nghìn về quê
…
Quê mình vàng khói rạ rơm
Vàng bông điên điển,
trăng thơm bên cầu
Can qua - một cuộc nát nhầu
Khói rơm lặng lẽ, vườn
sau nguyệt tàn
Như
Thương