DÒNG SÔNG NHƯỢC TIỂU
Quê hương tôi có dòng sông
nhược tiểu
Nên sông buồn cạn trơ đáy
thịt da
Thắp nén hương ở cổng vào
đền miếu
Hỏi thánh thần, đâu sông
nước phù sa
Sông quê tôi giề lục bình
trôi giạt
Tự nghìn năm xuôi con nước
đổ tràn
Cánh cò trắng hồn nhiên
theo bát ngát
Đầy ắp tình, tiếng cu gáy
mênh mang
Sông quê tôi hình hài còn
nguyên vẹn
Hay bây giờ đã chia bảy xẻ
năm
Để câu hò chiều nay chừng
uất nghẹn
Để ca dao nghe đứt ruột
trăng rằm
Sông quê tôi giữa nghìn
trùng dâu bể
Gắng gượng về nuôi hạt lúa
vàng rơm
Dòng sông mẹ ôm bầy con đã
trễ
Cánh đồng khô, chết nhánh
trĩu đòng thơm
Như Thương
(Tháng 5, 2016)