NÍU
ÁO THƠ
Ừ
thì cứ để thơ bay
Dăm
câu lục bát mượn vay chốn này
Thơ
về với cõi trời mây
Mai
ta níu áo thơ bay lên trời
Trần
gian ngó xuống nửa vời
Cũng
đầy hoa bướm một thời mải mê
Rồi
quên đắm đuối nguyệt thề
Trăm
năm khép lại theo về hư vô
Lặng
thinh khoảng trống mơ hồ
Chỉ
còn để lại sóng xô giạt tình
Còn
đêm nghiêng ngả với tình
Câu
thơ khờ dại cũng hình như say
Chân
ai cuống quít chốn này
Buộc
chi một sợi tóc mây đa tình
Vói
theo tiếng gọi dặm nghìn
Kiếp
sau hỏi lại lòng mình đã yêu
Chưa
gì bóng đã xế chiều
Để
thơ cuồng chữ ít nhiều đắm say
Như
Thương
" Buộc chi một sợi tóc mây đa tình "
Ước gì là chỉ tơ hồng thì đã giữ
được chân chàng …
Buồn, nhưng đẹp, không say tình
nhưng sẽ say thơ .
(Huỳnh
Bích Sơn - THTH.Bmt)