Friday, February 12, 2016

Thơ Tịnh Vân - Như Thương

 
...

 *** ĐÓA QUỲNH HƯƠNG MÀU TRẮNG ***

Ai bảo rằng linh hồn người chai sạn -
Theo từng vết tích thương đau...
Trái tim vẫn còn đây- nhịp đập khát khao
Lại ấm nóng... tuôn trào lên ngọn bút !
Trời đất chỉ làm đọa đày thân xác
Nhưng linh hồn... qua từng ấy lao lung
Vẫn thiết tha yêu mến đến không cùng
Người Thi sĩ mang nỗi lòng trang trải...
Trên từng đốt tay- nỗi đau nằm lại
Trên cánh đồng đời, giọt máu thành hoa
Để bay lên, vượt ngàn dặm phong ba
Nghe gió hát trên tầm cao vũ trụ...
Đóa Quỳnh Hương- chẳng vì đêm héo rũ
Chút thiên lương, vùi dập chẳng hao mòn
Những lời Thơ như cánh trắng quỳnh hương
Giữa hoang vắng- đợi vầng trăng thức vội !
Giọt sương lạnh vẫn trốn tìm bên lối
Đêm không đèn - đá hát... mộng phù sinh
...............................................................
Lời thơ ai đồng vọng... xót tim mình !!!


Thơ Tịnh Vân

***

Đọc thơ Tịnh Vân dạ xót xa...
Sao mà "...Trên từng đốt tay- nỗi đau nằm lại..." vậy hả Tịnh Vân?


Nơi nào là mộng phù sinh
Vờ như chẳng thấy, chẳng nhìn nó thôi
Để rong chơi chẳng khúc nôi
Chẳng như hương sắc nổi trôi giữa đời
Hãy như quỳnh nở gọi mời
Trắng đêm vóc ngọc đầy vơi chữ tình


Như Thương

***


Vết hằn, vết cắt thời gian
Hay là vết của lỡ làng phận duyên
Tội cho những đốt tay hiền
Dấu đi vạn nỗi muộn phiền trăm năm
          (Thơ Như Thương)

       
               
          THÔI EM


 Tội cho những đốt tay hiền
Dấu đi vạn nỗi muộn phiền trăm năm
          (Thơ Như Thương)
....................................................... 
Tội cho đôi mắt xa xăm
Dấu nhau một thuở lệ đầm trang thơ
Thương hồn ngây dại ngu ngơ
Thương cành hoa nở bên bờ tịch hoang
Mai xuống núi- mai lên ngàn
Nhớ nhau còn vọng đôi hàng thơ xanh
Xót vì một chút tinh anh
Lẫn trong cát bụi xây thành còn đâu
Ai "Dụng tửu phá thành sầu"
Ta vay vần điệu ghép câu tương đồng 
Thôi em- chớ dựng tường đông
Đừng khua câu chữ xoay vòng trầm luân!...

           Thơ Tịnh Vân