HỒN
NƯỚC HỒN SÔNG
Ngậm ngùi hồn nước hồn
sông
Qua bao năm tháng đục
trong đôi bờ
Ta người biệt xứ tình cờ
Nghe dòng sông cạn hững
hờ sao đang
Phù sa nhuộm ánh sắc
vàng
Ươm bông lúa mẩy... bẽ
bàng quê xưa
Ngồi buồn theo giọt nắng
mưa
Cánh cò phiêu dạt về chưa
hỡi cò
Về đi tìm lại mùi tro
Của hương gốc rạ thơm
tho thuở nào
Về phương Nam đất rạt
rào
Nghe đàn bầu khóc nghẹn
ngào Cửu Long
Tận cùng trời đất mênh
mông
Rừng bần thủy liễu
ngóng trông bóng người
Chữ tình chữ nghĩa chơi
vơi
Mù u bông trắng một đời
tròn vuông
Ráng chiều ửng đỏ nhẹ
buông
Dòng trôi, dòng lặng
mãi luôn u hoài
Cắm sào vọng cổ nhớ ai
Thuyền quê nhớ bạn sao
lai láng tình
Như
Thương