CÀI HOA TRẮNG
Con tìm đâu tiếng gọi Ba, gọi Mẹ
Đâu miếng cơm, manh áo của lo toan
Đâu bàn tay sờ trán con nhè nhẹ
Con ốm rồi...Mẹ lo lắng, hoang mang
Mắt Mẹ mừng, Ba lấp lánh niềm vui
Khi con trẻ thuở đầu đời biết nói
Rồi chập chững. Đi … con nhé đừng lùi
Ba dìu dắt, ôi tấm lòng vòi vọi …
Con vào đời, lòng Mẹ Ba mong mỏi
Ba cho con từng chăm chút, chắt chiu
Tiễn con đi, ra xứ người học hỏi
Mẹ ngóng theo... lòng Mẹ nhớ con nhiều
Ba Mẹ ơi, dẫu đến ngày mệnh thác
Vẫn như xưa câu thề ước vuông tròn
Mãi bên nhau đến răng long đầu bạc
Bia mộ này lưu dấu nghĩa sắt son
Vu Lan này áo con cài hoa trắng
Mắt con buồn và ngấn lệ trào dâng
Nghe thời gian thấm nỗi buồn xa vắng
Chợt chùng lòng tiếng chuông vọng chiều ngân
Như Thương
(Viết tặng Dzung)
.