KẺO PHẤN SON PHAI
Trong Ta...Em một nụ cười
Ôm đời Ta nỗi rạng ngời mừng vui
Trăm năm đời đã trôi xuôi
Chỉ còn lại chút viền môi đa tình
Đêm khuya khép lại riêng mình
Nghe như tà áo băng trinh thơm nồng
Ta say từ dạo má hồng
Tô son điểm phấn...như giông bão về
Ta- Em từng đã môi thề?
Từng nghe da thịt gối kề phòng riêng
Để nghe từ chốn uyên nguyên
Chốn trần gian chợt vỡ miền hoang sơ
Dung nhan em tựa như thơ
Ta tương tư ở bên bờ tim ai
Ngắm Em kẻo phấn son phai
Kẻo con đò lỡ tìm hoài em đâu
Như Thương