CỜ TANG MỆNH NƯỚC
Tang
triệu người chỉ một ngày biến loạn
Non
sông ơi... Ôi, mệnh nước chiến chinh
Trang
sử xanh trong tháng ngày khổ nạn
Ngập
máu xương, hận bao nỗi điêu linh
Mất
hết rồi bao nhiêu đồng đội cũ
Để
hồn cờ trĩu nặng cuối Tháng Tư
Người
điếng lòng giữa cuồng phong vần vũ
Mây
trời đâu mà thiên địa âm u
Em
có biết bìa rừng còn xương rã
Bốn
lăm năm chứ ít ỏi gì đâu
Giày
sô đó mà thây người gục ngã
Anh
đi về nơi cùng cạn nỗi đau
Em
đừng hỏi sao Việt Nam tang rũ
Mộng
bá vương giặc phương Bắc nghìn xưa
Dân
Việt mình có bao giờ yên ngủ
Giòng
lệ khô, vạn uất nghẹn phai chưa?
Đây
phút giây tưởng niệm giờ nghiêng ngửa
Cờ
vàng thiêng trên đất khách quê người
Vẫn
chưa phai dẫu nghìn sau sau nữa...
Tang
thương này: Quốc hận mãi ngàn đời
Như Thương
(Viết
cho Quốc hận 45 năm đoạn trường)
.