CHỢT
ĐỜI BỖNG VUI...
Anh và Em giữa đất trời
Mặc đời trôi nổi, mặc đời
ngả nghiêng
Mặc trăng đổ bóng xuống
triền
Mặc đồi trổ nắng chiều viền
hoàng hôn
Anh và Em giữa vô ngôn
Chỉ nghe gió lộng mà hồn
chơi vơi
Chỉ chừng nửa cốc rượu
vơi
Chỉ đêm ân ái sao đời bỗng
vui
Anh và Em chợt khiến xui
Chút duyên hạnh ngộ... mà
vùi gối chăn
Chút giai điệu của nốt
thăng
Chút son môi thắm nhọc nhằn
sẽ phai
Ghé đời đỗ bến trần ai
Vui buồn thả xuống tóc
mai rụng dần
Ngoảnh nhìn lại bước xa gần
Có Anh đứng đó tần ngần
nhìn theo
Như
Thương
.