KHÔ
SẶC QUÊ HUƠNG
Nướng
con khô sặc mặn mà
Bưng
tô cơm nguội tưởng là ngày xưa
Nhớ
chi dãi nắng dầm mưa
Quê
nhà xa lắc... vẫn chưa lắng lòng
Vẫn
còn hoài vọng ngóng trông
Vẫn
còn nhớ thuở gót hồng phèn chua
Tưởng
mình như cá, như cua
Theo
sông, theo ruộng vui đùa bên sông
Ngờ
đâu sông đã cạn dòng
Cạn
phù sa đỏ, cạn đồng, cạn mương
Để
con cá sặc vấn vương
Như
người cố quận nhớ thương vơi đầy
Tấc
lòng quặn nỗi riêng tây
Nhìn
con trăng khuyết chốn này rưng rưng
Xa
quê lâu lắm... xin đừng
Quên
mùi khô sặc thơm lừng quê hương
Sầu
đâu so đũa yêu thương
Nghe
câu vọng cổ dặm trường tha phương
Xuống
xề câu oán tang thương
Tháng
năm biệt xứ ngàn chương đoạn trường
Như
Thương