EM
HÃY KHÓC...
1.
Em
hãy khóc … cho dòng sông đã cạn
Cho
lúa vàng trổ lại nhánh đòng thơm
Cho
vườn sau hàng cau nhìn trăng sáng
Đêm
xuống dần bên cóc nhái rạ rơm
2.
Em
hãy khóc... như ghe thuyền nhớ biển
Nhớ
sóng xa và gió lộng trùng khơi
Biển
xanh biếc cả một đời dâng hiến
Khoang
cá đầy niềm hạnh phúc đầy vơi
3.
Em
hãy khóc... khi nhìn sông ra biển
Chảy
xuôi dòng mặn ngọt của yêu thương
Đừng
ngược về con nước sông đang quyện
Đất
phù sa nuôi dân tộc dặm đường
4.
Em
hãy khóc … tưới mầm cây sót lại
Sau
chiến tranh, bom đạn bỏ đi rồi
Để
bóng núi tự ngàn xưa huyền thoại
Phủ
lá rừng, bầy chim nhỏ về thôi
5.
Em
hãy khóc … nhìn quê mình gầy guộc
Rừng
trơ xương dăm ba khúc củi tàn
Lá
chết khô mà nghe lòng đau buốt
Màu
biếc xanh giờ như chuyện thiên đàng
6.
Em
hãy khóc... để tang cây trăm tuổi
Mệnh
thăng trầm đất nước phút ngả nghiêng
Cây
ngã xuống không một lời trăn trối
Phố
thị buồn khóc vạt nắng ngoài hiên
7.
Biết
đâu nhỉ lỡ mai mình sẽ chết
Như
cánh rừng, như sông biển mênh mông
Nghìn
dặm đấy mà chắng còn dấu vết
Nước
mắt em hòa sông biển mặn lòng
Như
Thương