BỎ
EM LÊN NÚI ĐI TU
Khuya nay trăng vỡ bóng
thiền
Nằm trên gối mỏng chao
nghiêng chữ tình
Chạm tay vách đọng bóng
mình
Gió lay rèm động trang
kinh khép hờ
Chạm dòng chữ nghĩa tóc
tơ
Câu thơ rụng xuống đậu
bờ vai em
Mơ hồ lá đổ ngoài thềm
Dấu chân tình đã êm đềm
đi qua
Nhớ môi say giấc hoan
ca
Hóa thành giếng ngọc,
thôi ta lỗi thề
Chạm vòng tay lạ đam mê
Mới hay ta lạc lối về tịnh
tâm
Chạm ly rượu ngọt hương
thầm
Đêm trôi dừng lại nốt
trầm ngà say
Chạm vào cung bậc nét
mày
Đường cong em vẽ mai
này về đâu
Dấu trong đôi mắt thẳm
sâu
Trăm năm kiếp trước
trăng màu lung linh
Chạm hào quang một cuộc
tình
Em-Ta về lại trăm nghìn
kiếp thu
Bỏ em lên núi đi tu
Để con trăng đã về ru gối
tình
Như
Thương
(Cuối năm, tháng Chạp
2015)