Friday, December 16, 2011

TẠ LỖI MÙA XUÂN

Người về tạ lỗi mùa xuân
Để hoa vàng nhụy phân vân lỡ làng
Cơ đồ một mảnh giang san
Hồn thiêng khóc hận bàng hoàng năm xưa
Đâu em nắng lụa sớm trưa
Cổng trường khép lại em chưa lần về
Bước chân lạc lối đường quê
Nghe lòng thổn thức trăm bề xót xa
Tuổi thơ em bỗng nhạt nhòa
Ước mơ áo mới ... món quà Bụt, Tiên
Vẫn còn hoa nắng dịu hiền
Mưa Xuân bay nhẹ nghiêng nghiêng bên đời
Sao em cúi mặt lệ rơi
Mộng thời hoa bướm gọi mời bay xa
Em về làm vợ " người ta"
Biết đâu nước mắt mặn mà chan cơm
Ầu ơ, con cúi lửa rơm
Mẹ ru con mẹ tóc thơm xa gần
Bóng trăng vằng vặc cõi trần
Mai vàng phủ mộ bạc phần con tôi