Sunday, November 20, 2011

TÌNH BỎ BÙA TÌNH

Hỏi tình, ai bỏ bùa ai
Để hương đọng lại ngang vai lững lờ
Cánh chuồn ngớ ngẩn làm thơ
Cỏ hoa ngồi ngắm giấc mơ thiên đàng
Xôn xao bóng nắng thu vàng
Chớm đông tình chợt ngỡ ngàng mắt môi
Không, em là cả xuân trôi
Đưa chân nắng hạ bồi hồi phượng rơi
Tương tư em một nụ cười
Hồn anh đã lỡ làm rơi tim khờ
Áo em trong cõi sương mờ
Một hàng cúc áo giữa bờ đam mê
Có câu lục bát theo về
Làm nhân chứng của lời thề ngày xưa
Yêu em biết mấy cho vừa
Cho anh hôn vạt áo chưa dấu bùa
Để anh nói với gió lùa
Tim anh mở cửa bốn mùa yêu em