BÓNG ĐỔ NGHIÊM CUNG
Vườn ai hoa nở ngọc ngà
Một màu tim tím nuột nà dễ thương
Vàng thu lá rụng bên đường
Giai nhân nghiêng bóng nắng vương thẹn thùng
Em từ bóng đổ nghiêm cung
Chút hương sắc chợt ngại ngùng hoá thân
Biết đâu mai lỡ xa gần
Cõi vô thường đến sát na vô thường
Thôi thì chút tím ngát hương
Góp vui nhân thế dặm đường trần gian
Nhủ lòng đời sẽ thênh thang
Mở toang cánh cửa mộng vàng đón em
Nâng niu dáng ngọc bên thềm
Em là mỹ nữ êm đềm trong ta
Như Thương
.