Đành thôi tạ lỗi dòng sông
Tìm đâu giữa quãng mênh mông gọi thầm
Còn đâu nhân ảnh hương trầm
Dòng trôi, trôi dạt nhớ thầm dáng em
Xưa như huyền thoại êm đềm
Nghiêng vai thả tóc tơ mềm dòng trong
Nắng vàng, cỏ mượt, bướm ong
Em chân nhón gót ngập lòng yêu anh
Một ngày mắt ngọc biếc xanh
Tròn xoe ... tình chợt hóa thành ngu ngơ
Con sông như thể tình cờ
Uốn quanh dòng chảy xô bờ vấn vương
Lời vô ngôn của dặm trường
Thành phù sa mặn chút hương men tình
Trái tim hoan hỉ riêng mình
Cất trong ngăn nhỏ, lén nhìn vu vơ
Mai dòng sông có làm thơ
Cho em thả xuống câu thơ yêu người
NHƯ THƯƠNG