VỀ LẠI TRẦN GIAN
Em đi từ chỗ nhân gian
Nửa đường chợt thấy thiên đàng như xa
Thôi thì theo dấu thiên hà
Quay về cát bụi quê nhà trần gian
Ngắm ngày nở đóa hoa vàng
Qua đêm khai nhụy hồng hoang kiếp nào
Ngắm thương yêu của ngọt ngào
Ngập con nắng đổ, mưa rào tháng năm
Ngắm em vóc ngọc trăng rằm
Trong vòng tay nhớ đầy ăm ắp tình
Ngắm hoàng hôn tiễn bình minh
Bầy chim biển vội tung mình muôn phương
Ngắm đồi còn đẫm hơi sương
Dấu chân ai bước còn vương vấn đời
Ngắm dòng sông nợ ru hời
Chút duyên lỡ nhịp hoa rơi cũng đành
Nợ câu lục bát biếc xanh
Trần gian dẫu thế vẫn quanh quẩn tình