Son môi đọng tách trà thơm
Lặng yên trời đất hoa đơm nồng nàn
Nghe trong một cõi thiên đàng
Khói sương kết lại muôn vàn ái ân
Nhụy hương khép mở thanh tân
Mới hay từ đấy thật gần chênh vênh
Yêu người hơi hướm kề bên
Để mai mốt sẽ nhớ quên cả đời
Dẫu trong thinh lặng không lời
Tiếng lòng trỗi dậy sắc ngời tình yêu
Biết đâu ngần ấy mỹ miều
Tan trong mê muội ít nhiều đắm say
Hương trà, men rượu ngất ngây
Hay em diễm ảo đôi tay chuốc tình
Thời gian dừng lại ... ta nhìn
Giữ em trong khoảng vô hình từ tâm
Bao dung - tiếng gọi vô âm
Hôn em yêu dấu môi trầm của anh
Thơ Như Thương - Minh hoạ Phượng Các