ÁO
MẸ VÁ QUÀNG
Thuở xưa áo Mẹ vá quàng
Ngày hai buổi chợ nắng
vàng chiều tan
Mồ hôi mặn áo hồng nhan
Nuôi bầy con dại Cha
đang vắng nhà
Vai gầy quang gánh đường
xa
Bàn tay gân guốc...ngọc
ngà xưa đâu
Canh khuya đọng lại giọt
sầu
Thương con Mẹ đã dãi dầu
tháng năm
Một đời Mẹ đã thăng trầm
Trái tim từ mẫu nghiêng
nằm với con
Ầu ơ...ru dạ sắt son
Ôm con Mẹ khóc vẹn tròn
thủy chung
Nói sao cho hết cạn
cùng
Giờ đây Mẹ đã nghìn
trùng cách xa
Một đời dâu bể áo hoa
Ẩn trong miếng vá, Mẹ
là thiên thu...
Như
Thương
.