CON CHỮ LẤM LEM
Thôi rồi con chữ lấm lem
Thôi rồi con chữ lấm lem
Đất bùn lầy lội, ướt nhèm
suối sông
Ngôi trường ở giữa mênh
mông
Biết em có rét hay không
núi đồi
Từng con chữ. Chỗ em ngồi
Cùng thầy cô bạn lặng trôi
theo đời
Mẹ cha nước mắt nghẹn lời
Bên nương bên rẫy khấn
trời miếng cơm
Cho ngày hoa nở nụ đơm
Đời con rồi sẽ chữ thơm
học trò
Đường trường theo núi
quanh co
Hố nghiêng vực thẳm nỗi lo
bào mòn
Em chồi măng của nước non
Thầy cô đốt củi cho con ấm
lòng
Mùa hè bụi ngất trời không
Môi ngoan mắt biếc tuổi
hồng… Rưng rưng
Cầu tre, nứa ghép lưng
chừng
Bao nhiêu cây số đường
rừng theo em
Chiêm bao em có mơ thêm
Chút cơm, chút áo, ấm êm
trường mình
Để em tóc buộc nơ xinh
Tung tăng chân sáo một
mình líu lo
Như Thương
(Viết cho các em trường
Tiểu học Nà Ớt - Mai Sơn, Sơn La)
Bài đọc thêm:
Thót tim đường đến trường của thầy trò miền núi - Học đường - Infonet
http://infonet.vn/thot-tim-duong-den-truong-cua-thay-tro-mien-nui-post172577.info
***
Như Thương làm thơ hay quá!
Như Thương làm thơ hay quá!
Duyên trời đưa đẩy cho nhà thơ lưu lạc nơi núi với rừng, giữa thiên nhiên
hoang sơ với những mảnh đời khốn khổ.
Con Chữ Lấm Lem làm người đọc thương quá là thương!
Nhà thơ Nguyễn Ái Hoa (Tiếng Quê)