HUYẾT LỆ NƯỚC NON
Khóc
con
Xưa con nựng nịu ẵm bồng
Một ngày vượt biển theo dòng cuồng phong
Con còn gì giữa mênh mông
Máu loang biển cả buốt lòng thân ghe
Mẹ xin thế mạng chở che
Mà sao quân dữ chẳng nghe tiếng người
Từ trong bão tố biển trời
Mẹ con mình sẽ đời đời bên nhau
Cha con chết lặng niềm đau
Hờn căm tóe máu hận sâu ngàn đời
Khóc Chồng
Tháng
Tư giọt lệ khóc thầm
Như
đôi nến thắp dương âm chia lìa
Bóng
anh về giữa canh khuya
Con
mình yên giấc, ngoài kia trăng tàn
Hồn
anh về với khăn tang
Vẫn
còn nghìn sợi buộc ràng tình em
Góc
rừng sương lạnh trong đêm
Lạnh
xương cốt đã hóa mềm đất nâu
Xưa
chinh phụ khóc mưa ngâu
Nay
em lặng lẽ với màu tóc phai
Khóc Bạn
Mày
thèm điếu thuốc hả Mày?
Để
Tao đốt nén nhang này … thơm râu
Bây
giờ đừng hỏi rượu đâu
Bi
đông rượu bỏ ở cầu tử sinh
Chỗ
giày Mày lún xuống sình
Còn
thân Mày gói theo tình poncho
Tao ôm một miếng xương
khô
Hôn thầm chỗ mộ giữa mô đất
lành
Tiếng Tao thấu tận trời xanh
Còn bao nhiêu đó... Mày
đành bỏ Tao?
Khóc em xưa
Về
theo đổ nát phố xưa
Ngổn
ngang như thể ta chưa từng về
Chưa
từng thức với đam mê
Nghe
đêm gió lộng bốn bề âm vang
Chưa
từng hái đóa quỳ vàng
Sân
trường rón rén theo nàng tiểu thư
Thế
là đổ vỡ rồi ư?
Tháng
Ba gạch ngói mềm như bụi trần
Tìm
đâu em với mộ phần
40
Năm đã chưa lần về thăm …
Khóc
nước non
40
Năm hỡi nước non
Khóc
vành tang trắng quấn tròn đầu xanh
Con
ơi,Mẹ cố gắng sanh
Con
chưa biết khóc đã thành cô nhi
40
Năm đã qua đi
Con
giờ khóc hận biệt ly sơn hà
Nước
non huyết lệ can qua
Võng
ru vọng tiếng ơi à quê hương
40
Năm một đoạn đường
Sao
mà thăm thẳm nhớ thương vơi đầy
Kẻ
còn, người mất nơi này
Qua
cơn loạn lạc sao quay quắt sầu
Núi
sông vẽ lại từ đâu
Sẽ
là gấm vóc khởi đầu dựng nên
Như
Thương
(40 Năm Quốc Hận, 2015)