Photo: Huyhamedia
ĐÊM BANMÊ
Đêm Ban Mê phủ ánh trăng
Che mờ dấu tích chiến
tranh điêu tàn
Dã quỳ gục ngã rừng
hoang
Tháng Ba năm ấy buôn
làng chơ vơ
Lối mòn bom đạn xác xơ
Bóng người sơn nữ thẫn
thờ dưới trăng
Lưng gùi khoai sắn,
bắp măng
Nhấp nhô bờ ngực tròn
căng thẹn thùng
Mắt nai ngơ ngác mông
lung
Nhìn con thác đổ chập
chùng ngẩn ngơ
Bạt ngàn rừng núi hững
hờ
Nguyệt tà dần khuất bơ
vơ phương nào
Lặng nhìn theo dấu
trăng sao
Lòng nghe thổn thức
thuở nào Kosier
Buôn Yàng ôm ấp giấc
mơ
Suối reo rừng vắng
sương mờ thiên thai.
...
Gối chăn ôm trọn hình
hài
Muôn năm tình vẫn miệt
mài nhớ thương
Đặng Hoàng Sơn (Nhóm Tiếng Quê)
05/03/2015
***
THÁNG BA, NHỚ VÀ MƠ
ƯỚC
(Thơ hoạ "Tháng
Ba, Rừng Thôi Trổ Lá" của Như Thương)
Nhớ hoài năm đó chiều
tà
Hoang mang ngơ ngẩn
tháng Ba mịt mờ
Người chơi thay đổi
cuộc cờ
Quân không đủ đạn lạc
bờ quyên sinh
Còn đâu nữa những ý
tình
Quê hương bỏ lại ảnh
hình gửi trăng
Đau lòng tên lính trẻ
măng
Giã từ tuổi dại mắt
căng giọt mềm
Còn đâu những sáng êm
đềm
Và còn đâu nữa những
đêm canh tàn
Mang cơn tủi hận ngút
ngàn
Nhắn tin vào lá Cờ
Vàng vu vơ
Rằng con dân Việt đang
chờ
Một ngày thoát cõi mịt
mờ réo vang
Tự do bao phủ thôn
Yàng
Mắt ngời rực sáng cả
làng Kosier
...
Răng ngà khoe nụ dậy
thì
Trầm tuôn suối lệ xiết
ghì yêu thương
Ó Biển 227 LC (Nhóm Tiếng Quê)
***
NHỚ MỘT MÙA XUÂN
Nhớ mùa xuân cũ vời xa
Lòng như chết lặng - Tháng Ba dại khờ
Con đường đi học mịt mờ
Đâu em vạt áo xanh mơ hữu tình
Ơ kìa, ngọn gió bình minh
Bỗng dưng lạnh ngắt - giật mình, trối trăn
Trời mây ẩn khuất cung hằng
Tìm đâu thấy nữa vầng trăng nhiệm màu
Ấm êm một thuở bên nhau
Nghe như tiếng gẫy nát nhàu đêm hoang
Ước mơ... lạc lối thiên đàng
Trần gian lạnh lẽo hoang tàn, bơ vơ
Cõi tình, tan tác, tỉnh, mơ,
Xuân tìm đâu thấy, tình hờ hững xa,
Rừng khô lá đổ người qua
Suối nguồn khô cạn, nhạt nhoà bóng đêm
Những chiều mắt ướt chênh vênh
Hoàng hôn tím ngắt gập ghềnh xót thương...!
... Xuân xưa một nỗi buồn vương
Tình xuân héo úa, ngõ buồn chia xa
Đôi dòng ngã rẽ, tình ta
Ơi, ngày xuân cũ - Bài ca, muộn màng...
Nhớ mùa xuân cũ vời xa
Lòng như chết lặng - Tháng Ba dại khờ
Con đường đi học mịt mờ
Đâu em vạt áo xanh mơ hữu tình
Ơ kìa, ngọn gió bình minh
Bỗng dưng lạnh ngắt - giật mình, trối trăn
Trời mây ẩn khuất cung hằng
Tìm đâu thấy nữa vầng trăng nhiệm màu
Ấm êm một thuở bên nhau
Nghe như tiếng gẫy nát nhàu đêm hoang
Ước mơ... lạc lối thiên đàng
Trần gian lạnh lẽo hoang tàn, bơ vơ
Cõi tình, tan tác, tỉnh, mơ,
Xuân tìm đâu thấy, tình hờ hững xa,
Rừng khô lá đổ người qua
Suối nguồn khô cạn, nhạt nhoà bóng đêm
Những chiều mắt ướt chênh vênh
Hoàng hôn tím ngắt gập ghềnh xót thương...!
... Xuân xưa một nỗi buồn vương
Tình xuân héo úa, ngõ buồn chia xa
Đôi dòng ngã rẽ, tình ta
Ơi, ngày xuân cũ - Bài ca, muộn màng...
Phạm Thị Minh-Hưng (Nhóm Tiếng Quê)