TRANG
TÌNH
Nhớ em, có lẽ ta điên
Nụ hồng yêu của đền
thiêng... Cõi tình!
Biết đâu con chữ biết
nhìn
Có hai người đã rất
tình với nhau
Xóa đi trang sách nát
nhầu
Trĩu buồn một thoáng của
màu thủy chung
Dỗ em câu nói cạn cùng
Khuya anh lén dấu lòng
chùng vào tim
Để theo chân dõi bước
tìm
Trang thơ nào đã chợt
dìm hồn em
Ngó chừng em lỡ yếu mềm
Lỡ quên tóc rũ bên thềm
trăng bay
Lỡ tim nhỡ một vòng
quay
Lỡ như mưa chợt ướt
ngày cô đơn
Này em, ta sẽ buồn hơn
Nếu em quên hết những
cơn say mèm
Trong cơn say ấy ta
thèm
Nhìn em rộn rã gót mềm
như hoa
Như
Thương