THIỀN TRĂNG
Ta về nắm chéo áo thiền
Tâm như ngộ thoáng chút viền trăng mơ
Dường như tiếng vọng vỗ bờ
Từ thiên hà vỡ, nguyên sơ khởi đầu
Tàn chi một cuộc đêm thâu
Hương vàng đọng lại nhiệm mầu ánh trăng
Áo trăng còn nhớ hay chăng
Nguyệt cầm một khúc cầm bằng phù vân
Lắng lòng nghe tiếng tơ ngân
Hay âm vang đã xuống trần đầu thai
Đất trời từ đấy chia hai
Thành đôi nhật nguyệt mệt nhoài đổi thay
Đếm đi năm tháng với ngày
Triệu năm vẫn mãi vòng quay giấc hiền
Đi tìm chi bóng trăng thiền
Ngồi yên ta đợi ngoài hiên đêm về
Có gì đâu phút tỉnh mê
Lỡ theo hài ngọc, lỡ đề câu thơ
Thơ đề đôi chữ ngẩn ngơ
Đôi dòng nguyệt khúc xuôi bờ thiền trăng
Như
Thương