GIÀN MƯỚP NHỚ BẬU
Tìm hoài giàn mướp trổ bông
Bên con rạch nhỏ mà
lòng xót xa
Đâu rồi bậu áo bà ba
Hái đầy một rổ nụ hoa
mướp vàng
Em xưa thôi đã lỡ làng
Để hương chùm kết ngỡ
ngàng xứ xa
Em giờ... em của người
ta
Tiếng cha, tiếng mẹ đã
là xa xưa
Quê mình rực rỡ nắng
trưa
Thương giàn mướp đủ che
vừa dáng em
Có bao giờ chợt em thèm
Tô canh bông mướp ru mềm
… Lòng se
Tháng Giêng bông mướp
vàng hoe
Ao mương, bụi chuối, bụi
tre cũng chờ
Tháng năm sạt lở đôi bờ
Guốc em còn đó, em giờ ở
đâu
Bậu ơi....
Như Thương