Monday, June 23, 2014

ĐÀN KIỀU BUÔNG PHÍM







ĐÀN KIỀU BUÔNG PHÍM


Cúi thấp xuống mây tình thành bão nổi
Vũ trụ nghiêng, trục quả đất chợt dừng
Ta và Em có phải chăng đã vội
Từ một ngày mắt chạm một người dưng

Em môi thắm, son hồng và mắt biếc
Tháng Sáu nào em trỗi dậy hồi sinh
Mười năm sau vẫn còn là vòng nguyệt
Vẫn còn không nguyên vẹn một cuộc tình

Thôi thì cũng một đời hoa hương sắc
Để sắc hương như giông bão chiều nay
Nghe vọng lại tiếng đất trời se thắt
Ngỡ đàn Kiều buông phím vẫn còn đây

Và thân xác sẽ ôm ghì thân xác
Em tìm đâu ra cửa ngõ thiên đàng
Sao lạ quá trái tim em ngơ ngác
Thả trôi đời như một phút đi hoang




Như Thương