NHỚ
RẶNG ẦU Ơ ....
Cố hương ơi, cố quốc
đâu
Mà nghe muôn dặm nỗi sầu
vỡ đôiQuê mình sông vẫn lở bồi
Quê người bến lạ khúc nôi nhớ nhà
Ơi đò vọng tiếng phù sa
Nghe rưng rưng giọt tưởng là quê xưa
Xứ này - xứ khác ... lạ chưa
Vẫn mây, vẫn nắng, vẫn mưa với đời
Triền sông sếu, vạc, cò ơi
Bông bần trắng rụng đất trời phân ly
Một ngày gồng gánh ra đi
Nao lòng bìm bịp thôi thì chiều buông
Trôi theo chín nhánh sông buồn
Người xa quê xứ ngọn nguồn tìm đâu
Bần ơi ví dẫu ví dầu
Bao năm rồi chợt mái đầu bạc phơ
Nhớ chi nước ngọt, mặn, lờ
Nhớ chi một rặng ầu ơ ... ơ bần