ĐỘC
GIẢ VIẾT ....
Như một "kẻ ngoại đạo"
rong chơi với chữ nghĩa, với thơ phú, xin tản mạn đôi điều như một
góc nhìn khác khi đọc bài thơ "Chút Xíu" để tỏ lòng ngưỡng
mộ của một độc giả thuộc loại "trái tim bên lề".
...Đọc qua thì đúng là thơ
"tình dục" tác giả Như Thương đã đạt tới mức "thượng
thừa".
Với:
"...Cho anh ôm hết vòng quanh eo tròn ..."
hay:
"
Đâu hàng cúc áo tay luồn ..."
Tác phẩm tuyệt hảo Chút Xíu đã để
lại cho ta nhiều ấn tượng nhưng thật nhẹ nhàng, chứ đâu cần phải tả
chân như thi sĩ tiền bối Hồ Xuân Hương nổi tiếng về thể loại này
chúng ta ai cũng biết. Tuy nhiên kết thúc bài thơ với 6 chữ ngơ ngẩn nhớ hoài nụ son gợi cho ta một
tầm nhìn khác. Tại sao ư? Chữ Ta nơi đây viết hoa thì không còn là
nhân vật Adam nữa, mà chính là tác giả nhân ngày Lễ Tình Nhân soi
lại chính mình, bao nhiêu hạnh phúc diễn tả ở trên với đời thường
nào đâu được hưởng gì, bởi thế hai chữ "ngơ ngẩn" đã nói
lên định mệnh oan nghiệt của Nàng Thơ muốn gửi đến chúng ta với bao
luyến tiếc của một thời đã qua. Viết tới đây xin mượn ý tác phẩm
"Đường đi không đến" của nhà văn Xuân Vũ, thay cho lời kết:
Phải chăng đây chính là tâm sự của tác giả với một chấm than buồn
"Đường đi không bao giờ đến!"
Đỗ
Quế