Friday, July 12, 2013

THƯỢNG ĐẾ QUÊN RỒI...


Tranh Đỗ Duy Tuấn


THƯỢNG ĐẾ QUÊN RỒI...

Dường như Thượng Đế quên rồi
Quên xoay nhật nguyệt nên môi em hồng
Như mùa Xuân biếc mênh mông
Chẳng còn Hạ với Thu Đông ngắm tình
Quên trời quên đất lung linh
Ta thân Thiên tử cung nghinh ngọc ngà
Em huyền diệu của đêm qua
Thoa cung tơ phím em là nguyệt say
Mãi còn nhau một vòng tay
Còn môi em đỏ, còn ngây ngất đời
Xiêm y rủ áo về trời
Hương bay ở lại em rời nghiêm cung
Nhặt trăng sao của ngại ngùng
Khoác lên thân lụa vòng cung mỹ miều
Lòng ta có phải đã xiêu
Đêm như huyền thoại chợt yêu thiên đường
Mỹ nhân em tựa giọt sương
Khóa cung tình lại tỏa hương thơm lừng