KHE KHẼ VÀNG PHAI
Hoàng hôn khe khẽ vàng phai
Ngủ đi con nắng miệt mài trần gian
Ngày vui khép lại rộn ràng
Cho đêm tình tứ đợi nàng nguyệt thương
Một lần chân bước vấn vương
Chốn xưa còn đấy, mùi hương theo về
Chuốc hoa, chuốc rượu đam mê
Trầm luân trong cõi đi về ái ân
Dẫu đời mấy ngọn phù vân
Ta-Em biết đấy ... vẫn gần vẫn xa
Có hay rừng, phố cổ, hoa
Vẫn còn nhắc nhớ dáng ai năm nào
Ta nằm trên gối ngọt ngào
Mà nghe bóng đổ trên đào nguyên xưa
Đổi chiều theo với nắng mưa
Thành đêm nhật nguyệt cho vừa lòng Em