Friday, December 14, 2012

TÂM BÃO



Em từ sóng vỗ trùng khơi
Thì thầm, dào dạt một đời mênh mông
Dịu dàng, cuồng nộ, nhớ mong
Dấu trong thầm lặng đáy lòng thẳm sâu
Để nghe xanh biếc, bạc đầu
Vàng phai con sóng ngả màu hoàng hôn
Mặt trời còn lại vô ngôn
Hóa thành áo mỏng chợt xôn xao tình
Anh vung cọ vẽ cho mình
Khung riêng một thoáng gợi hình bóng xưa
Pha thêm hương sắc âm thừa
Tìm trong kiếp cũ tim chưa yêu người
Để tay vói lại một đời
Đợi ta tình hỡi gọi mời đại dương
Tóc em bay mãi dặm trường
Tìm tâm bão cõi vô thường mà chi