Monday, November 19, 2012

HƯƠNG NÚI

 
Từ lòng, núi đã tỏa hương
Vạn điều như thể thiên đường dung nhan
Núi sao không mặc áo vàng
Như em thuở ấy rộn ràng thanh xuân
Để bờ lưng sẽ thật gần
Tóc ai thả xuống một phần đời ta
Núi sao không mặc áo hoa
Như lan tím thẫm chiều tà rừng hoang
Vọng nghe tiếng hú đại ngàn
Vút sâu thăm thẳm vọng hoàng hôn phai
Núi sao không đẫm sương mai
Của đêm lạnh buốt hoẵng nai giật mình
Giữa khuya sao sáng lung linh
Núi ôm vách núi ngắm tình nhớ ai
Núi sao lại trách mưa hoài
Tuôn nguồn nước đổ mệt nhoài lãng du
Núi ơi dừng bước. Cuối thu
Ở trong cõi lặng sương mù đợi ta