Tuesday, May 15, 2012

HẠT THIỀN





Thơ: Như Thương - Minh họa: Huy Hạnh



Hạt thiền rụng xuống cội cây
Hóa thành đá biếc ngắm mây lưng trời
Biết tìm đâu nữa em ơi
Ta cuồng tâm đợi một người tình si
Thì thầm với đá phẳng lì
Đem câu kinh khắc điều gì hỡi em
Rằng ta như trái tim mềm
Như dòng suối chảy ngày đêm chung tình
Như rừng xanh lá lặng thinh
Mướt non, già cỗi với nghìn trăng khuya
Khởi nguyên vạn nhánh phân chia
Cuối cùng về lại đường bìa nhân gian
Mai kia hội ngộ đá vàng
Xóa màu đá thẫm phủ tràn rêu xanh
Ơi giòng... giòng chảy vây quanh
Hồ như trăm suối ngọn ngành về đây
Vẫn là biêng biếc trời mây
Vẫn phiên đá cũ... áo bay phương nào
Tâm thiền lay động ngõ vào
Rừng hoang khép lại, quên xao xuyến tình