Monday, May 28, 2012

HỎI LÁ RỪNG THU

 
Thơ Như Thương - Minh họa: XLarge


Ẩn trong xa khuất đại ngàn
Một dòng thác đổ. Thiên đàng. Trần gian
Kiếp xưa ta đã trễ tràng
Hóa thân giọt nước lỡ làng giấc thu
Sẽ là con thác miên du
Ngây ngô khờ dại thiên thu đa tình
Để trong sương sớm bình minh
Bọt tung trắng xóa ngắm hình dáng mơ
Ướt da thịt, ướt cung tơ
Ướt thân trinh nữ đôi bờ sắc không
Mai ta hẹn với cuồng ngông
Kể rằng em đã mênh mông chốn nào
Em như tiên nữ má đào
Sơn tuyền cũng đã xôn xao chạnh lòng
Ta thà một cõi ngóng trông
Quên đi tục lụy bềnh bồng phiêu du
Ta về hỏi lá rừng thu
Hỏi xem phiến đá có ngu ngơ tình

Sunday, May 27, 2012

VŨ KHÚC QUỲ VÀNG


Chiều nghiêng vũ khúc quỳ vàng
Ơi con phố cũ nhạt hoàng hôn xưa
Có hay bụi đỏ vẫn chưa
Gom ngôn từ lại cho vừa tiếng yêu
Vô tình bên vạt nắng chiều
Dáng em rực rỡ khiến ta xiêu lòng
Ru em lá biếc tình nồng
Sắt se lạnh của ngóng trông hôm nào
Cao nguyên gió lộng xôn xao
Ta về ngắm lại ngọt ngào ngẩn ngơ
Để ta nói với tình thơ
Rằng em cánh mỏng ơ hờ khói sương
Dường như ta lạc dặm đường
Trái tim từ độ đã vương bụi hồng
Mai sau trong quãng mênh mông
Biết em còn đấy giữa hư không đời
Hay trong bom đạn tơi bời
Quỳ vàng em đã rã rời sắc hương
Yêu em một nhánh vô thường
Sao em đi biệt… Miên trường nghìn thu


Saturday, May 19, 2012

QUỲ VÀNG EM ƠI....





Thơ Như Thương - Minh họa Phạm Hiền

Tuesday, May 15, 2012

HẠT THIỀN





Thơ: Như Thương - Minh họa: Huy Hạnh



Hạt thiền rụng xuống cội cây
Hóa thành đá biếc ngắm mây lưng trời
Biết tìm đâu nữa em ơi
Ta cuồng tâm đợi một người tình si
Thì thầm với đá phẳng lì
Đem câu kinh khắc điều gì hỡi em
Rằng ta như trái tim mềm
Như dòng suối chảy ngày đêm chung tình
Như rừng xanh lá lặng thinh
Mướt non, già cỗi với nghìn trăng khuya
Khởi nguyên vạn nhánh phân chia
Cuối cùng về lại đường bìa nhân gian
Mai kia hội ngộ đá vàng
Xóa màu đá thẫm phủ tràn rêu xanh
Ơi giòng... giòng chảy vây quanh
Hồ như trăm suối ngọn ngành về đây
Vẫn là biêng biếc trời mây
Vẫn phiên đá cũ... áo bay phương nào
Tâm thiền lay động ngõ vào
Rừng hoang khép lại, quên xao xuyến tình 







Saturday, May 12, 2012

MẸ ƠI !





Bàn tay mẹ đã lạnh rồi
Còn đâu giây phút mẹ ngồi với con
Còn đâu dìu bước chân non
Còn đâu mớm, đút cơm ngon mỗi ngày
Còn đâu ôm một vòng tay
Còn đâu rờ trán những ngày ốm đau
Còn đâu lặn lội cháo rau
Còn đâu giọt nước mắt sầu âu lo
Còn đâu khuya lạnh nằm co
Còn đâu manh áo nhường cho con mà ...
Còn đâu gân guốc tay ngà
Còn đâu sương muối đường xa cõi trần
Còn đâu dáng mẹ ngọc trân
Còn đâu năm tháng, bước chân vô thường
Còn đâu ánh mắt yêu thương
Mẹ ơi, con biết đoạn trường phân ly
Con nhìn di ảnh người đi
Nụ cười còn đấy, tử quy xót lòng


Thursday, May 10, 2012

CUNG TƠ



Gọi em hai tiếng nhà thơ
Không... em vỏn vẹn cung tơ diễm tình
Để trong giây phút lặng thinh
Xoay nghiêng, ngồi cạnh. Chúng mình thênh thang
Để như lá rụng chín vàng
Cuối đời về cội như hoàng hôn xưa
Để nghe mai sớm, chiều, trưa
Tiếng anh còn đấy như chưa xa rời
Để em theo suốt một đời
Chân anh đừng vội. Mây trời bay qua
Để em ngoảnh lại đường xa
Vẫn gần như thể chiều tà nhẹ trôi
Để hương ngọc của nét môi
Vẫn là lãng mạn lên ngôi cõi tình
Để hoa tím nở lục bình
Thôi gieo vần điệu một mình cô đơn
Để em sẽ được dỗi hờn
Và anh khe khẽ "… Yêu hơn...." Dỗ dành

Wednesday, May 9, 2012

ÁO MỘNG



Thơ: Như Thương - Minh họa: Huy Hạnh


Bài thơ hóa kiếp lan rừng
Nép thân cổ thụ lưng chừng vấn vương
Ngoái nhìn lại vạn dặm đường
Xưa tu nghìn kiếp đã dường xa xăm
Mới hay nhan sắc trăng rằm
Vẫn như nguyên thủy tháng năm xoay vần
Từ thân một mảnh trong ngần
Cong mày vòng nguyệt tròn dần khuôn trăng
Lửng lơ giữa ánh sao băng
Trăng,thơ,lan tím giung giăng cõi tình
Đêm huyền mở cửa cung nghinh
Câu thơ để lại si tình như em
Chợt câu kinh giữa rêu thềm
Vần gieo xanh biếc thoáng mềm sắc hương
Ngồi xem áo mộng tà dương
Đi về thoắt đã cuối đường trần gian
Thôi lòng tĩnh tọa muộn màng
Bước ra mê lộ, áo tràng cõi tâm