Thơ Như Thương - Minh họa: XLarge
Ẩn trong xa khuất đại ngàn
Một dòng thác đổ. Thiên đàng. Trần gian
Kiếp xưa ta đã trễ tràng
Hóa thân giọt nước lỡ làng giấc thu
Sẽ là con thác miên du
Ngây ngô khờ dại thiên thu đa tình
Để trong sương sớm bình minh
Bọt tung trắng xóa ngắm hình dáng mơ
Ướt da thịt, ướt cung tơ
Ướt thân trinh nữ đôi bờ sắc không
Mai ta hẹn với cuồng ngông
Kể rằng em đã mênh mông chốn nào
Em như tiên nữ má đào
Sơn tuyền cũng đã xôn xao chạnh lòng
Ta thà một cõi ngóng trông
Quên đi tục lụy bềnh bồng phiêu du
Ta về hỏi lá rừng thu
Hỏi xem phiến đá có ngu ngơ tình