SỎI ĐÁ RONG TÌNH
Hay là sỏi đá yêu em
Nên theo bén gót, gót mềm
tiểu thư
Trần gian ẩn dấu cộng
trừ
Trừ đi oan nghiệt của từ
kiếp xưa
Phong trần dâu biển nắng
mưa
Đầy vơi cũng mặc, như
chưa buồn lòng
Sỏi về đâu hỡi mênh
mông
Trùng trùng duyên khởi
mặn nồng cõi riêng
Như anh lên núi tu thiền
Để em ở lại nét hiền
chân như
Đoạn trường năm tháng
còn dư
Em và sỏi đá hình như
rong tình
Cảm ơn trăng của lung
linh
Chia cơn đau lịm thương
mình chiều hôm
Tiếc gì em một chữ ôm
Về trong giấc ngủ đã
xôn xao lòng
Buồn vui ru phận má hồng
Đã gần cạn hết bão
giông đời người
Như
Thương
(24/10/2014)