Monday, May 12, 2014

 
 
 


MAI THỨC GIẤC

Mai thức giấc quê hương mình vẫn vậy
Hay núi sông tràn bóng giặc hung tàn
Tượng Vọng phu vẫn còn hay đổ gãy
Để đá buồn... đâu gấm vóc giang san

Mai thức giấc có còn nghe sóng vỗ
Biển biếc xanh dào dạt tiếng trùng dương
Hay chẳng còn gì giữa trang sách cổ
Sóng Đằng Giang cuồng nộ thuở lên đường

Mai thức giấc đất nước mình có khóc
Mất nước rồi, ôi yêu dấu Việt Nam
Mất biển rồi trăm năm là mò ngọc
Là nghìn năm nô lệ chịu hờn căm 

Mai thức giấc Ải Nam Quan rạng rỡ
Mũi Cà Mau hạnh phúc nắng ban mai
Hồn Đống Đa vẫn linh thiêng muôn thuở
Trưng Triệu xưa nguôi khúc hát u hoài (*)

Mai thức giấc thấy quê mình xa lắc
Lòng ngổn ngang thương nhớ một cung đàn
Biết làm gì chỉ lệ đầy khóe mắt
Thương giống nòi bao thế hệ lầm than


Như Thương
(Tháng 5, 2014)


 (*) Bài hát "Ngày Xưa" của Tô Vũ-Văn Giảng

Ngày Xưa
Hoàng Phú (Tô Vũ) Nhạc: Văn Giảng

Dòng sông Hát nước xanh mờ sâu
Êm đềm trôi về đến nơi đâu ?
Sóng đưa lăn tăn con thuyền ai xuôi
Theo gió khơi tiếng ca âm thầm trầm rơi

Ngày xưa kia nơi đây đã từng vang hình bóng
Đôi quần thoa đem máu đào hòa nước sông nhà
Hồn linh thiêng sống trong muôn ngàn sóng
Những khi nào chiều vắng trầm đưa lên tiếng ca

Thuyền ai lướt sóng trên dòng sâu
Êm đềm trôi về đến nơi đâu ?
Có hay chăng ai trên dòng sông xanh
Tiếng ca thuở xưa như gọi tâm tình.

Chiều êm vắng nước sông mờ sâu
Con thuyền ai chèo đến nơi đâu ?
Sóng đưa câu ca trên Bạch Đằng Giang
Trong gió khơi tiếng ca âm thầm dần lan.

Ngày xưa kia nơi đây đã từng vang hình bóng
Quân Trần Vương pha máu mình cùng máu quân thù
Thời oai linh khắc trên muôn ngàn sóng
Những khi nào chiều vắng trầm đưa lên tiếng ca

Thuyền ai lướt sóng trên giòng sâu
Êm đềm trôi về đến nơi đâu ?
Có hay chăng ai trên dòng sông xanh
Tiếng ca thuở xưa như gọi tấm lòng.


                                          ***