TAY
LUỒN ÁO HOA...
Cafe đắng ngọt như tình
Thôi thì ta tưởng như
mình có nhau
Cúi đầu tạ lỗi ngàn sau
Áo em chẳng thể qua cầu
gió bay
Đêm khuya nến giọt lắt
lay
Sớm mai bừng dậy mới
hay nhớ người
Lặng thinh hay dẫu ngàn
lời
Chỉ là ngần ấy một đời
ngó mong
Sắc hương phung phí nụ
hồng
Để dành chi nữa dẫu
mong manh buồn
Câu thơ rơi một vần
buông
Còn chi cung bậc tay luồn
áo hoa
Trăm năm vầy cuộc...người
ta
Riêng mình thật đắng -
lỡ pha đoạn trường
Dại khờ một chữ yêu
thương
Áo khăn xếp lại mùi
hương hôm nào....
Ừ, Em xưa của má đào
Còn Ta, sao lại ... dạt
dào Yêu Em